Tận hưởng chuyến đi rừng trên lưng voi tại Chiang Mai (Thái Lan), Lauren không ngừng hối hận về lựa chọn của mình từ khi biết quá trình thuần hóa tàn bạo mà lũ voi phải chịu đựng trước khi làm du lịch.Lauren và Vaughan McShane là đôi vợ chồng đến từ Nam Phi. Họ có chung niềm đam mê du lịch và thường chia sẻ hành trình trên trang blog The Travel Manuel. Năm 2013, vợ chồng nhà McShane tới Thái Lan với Xe 7 chỗ chạy hợp đồng Hồ Chí Minh đi Bạc Liêu hưởng tuần trăng mật. Dưới đây là hồi tưởng trong day dứt của Lauren về chuyến cưỡi voi tại Thái Lan
Đến Thái Lan như bao người khác, vợ chồng tôi thích thú với ý tưởng về chuyến băng rừng lãng mạn trên lưng voi. Chúng tôi phấn khích nhìn ngắm những con voi trong trại, lòng đầy mong chờ với hành trình phía trước. Tôi tự nhủ rằng chúng chắc chắn được những người trông nom chăm sóc cẩn thận trong trại hàng ngày. Sau chuyến đi, con voi chở chúng tôi được tắm và cho ăn rất nhiều, điều đó khiến tôi an tâm phần nào.






Tôi chỉ yên lòng như vậy cho tới khi đọc được những tài liệu về tục Phajaan của người Thái - một phương pháp thuần hóa voi truyền thống. Phajaan bắt nguồn từ một vài bộ tộc của Đông Nam Á và Ấn Độ. Theo đó, một pháp sư sẽ làm lễ tách linh hồn của thân xác con vật và tặng cho chủ nhân của nó. Tuy nhiên, Phajaan thực chất là những màn tra tấn voi con bằng gậy sắt nóng, hình thức thuần hóa này được áp dụng nhiều với voi du lịch.
Những con voi nhỏ bị tách khỏi mẹ, đánh đập và bỏ đói. Khi điều này lặp đi lặp lại, những con voi sẽ lớn lên trong nỗi sợ hãi con người.
Đáng lẽ tôi phải nhìn thấy chiếc bullhook, cây gậy có gắn đầu kim loại cong như sừng bò, trên tay người hướng dẫn con voi chở chúng tôi. Anh ta dùng bullhook để điều khiển con voi khi nó dừng lại quá lâu. Đó là dấu hiệu cảnh báo rằng chuyến đi là niềm vui cho vợ chồng tôi, nhưng con voi đã phải chịu đựng quá nhiều để chở con người thuần thục như vậy.
Tìm hiểu thêm, tôi nhận ra những con voi làm du lịch không chỉ có tuổi thơ đáng thương với vô số màn tra tấn, chúng còn chịu tổn thương cột sống và khớp chân khi mang nặng trên lưng trong thời gian dài.
Mặc dù tôi có cơ hội gần gũi với thế giới tự nhiên và cả con voi trong suốt chuyến đi, tôi ngẫm ra mình chỉ là một trong hàng nghìn du khách thiếu hiểu biết - những người trả một chút tiền để giải trí mà cướp đi cuộc đời tự do của các sinh vật hoang dã. Điều tôi đã nên làm có lẽ là thăm một trung tâm bảo tồn voi gần Chiang Mai, nơi du khách có thể tắm và cho lũ voi ăn thay vì cưỡi trên lưng chúng.