Bánh chưng treo gác bếp cả tháng mà không hỏng, chao qua dầu lại thơm dẻo mềm môi. Đậu xị vàng óng sánh mịn với những hạt đỗ tương bùi bùi, đậm và nặng mùi hơn hẳn so với những quán ăn ngoài phố.

Ăn một lần có thể nhăn mũi vì không quen, nhưng lần hai, lần ba…ta sẽ quả quyết rằng, phải là cái mùi hương ùa vào chiếm giữ mọi giác quan, phải là cái vị mặn chát,(thịt ba rọi mỹ), cái vị nồng thắm ngầy ngậy ấy mới đúng là đậu xị.

Ông chủ nhà vừa liên tiếp gắp thức ăn cho khách, vừa vui vẻ khoe: “Đều là do con dâu tôi làm cả đấy. Con dâu người Nùng khéo lắm”. Cô con dâu trẻ măng đang lúi húi bóc bánh chưng trong bếp, Ucancook ngó ra nhoẻn cười thật tươi khi nghe nhắc đến mình.
Bữa cơm miền sơn cước đơn giản nhưng đầm ấm và ấn tượng với mùi vị đặc trưng khó quên - Ảnh: Tịnh Tâm
Cao nguyên trắng Bắc Hà cũng giống như những miền rẻo cao khác, rau nương, rau rừng cứ bạt ngàn xanh mướt. Những bà, những chị xuống chợ,(Thịt gàu bò mỹ không xương) gùi trên lưng là cả một mùa xanh nõn nường. Tôi cũng được thỏa lòng với một bữa lẩu rau nhưng không phải ở Bắc Hà mà là tại nhà một người bạn ở đô thị Lào Cai.